Thứ Bảy, 26 tháng 5, 2007

Mấy khoảnh khắc trong một cuộc tình




Blind date

Tớ quen nàng qua sự giới thiệu của một bà chị . Ban đầu khi “ hai đứa ở hai đầu xa thẳm “ thì vẫn đong đưa nhau qua email với những lá thư tình đẫm nước mắt ( nói như ngôn ngữ thời nay là “sến vãi “ ) . Sau đó tớ về Sài gòn , phone hẹn gặp nàng . Tất nhiên là nàng đồng ý .

Trước giờ G trọng đại của một blind date , tớ thật sự hồi hộp như lần đầu tiên hồi học phổ thông cầm tay một cô bé cùng lớp . Cứ ngẩn ngơ với những câu hỏi : “ Nàng trông như thế nào nhỉ ? “ “ Lỡ nàng không thích mình thì sao ? “ . Thằng em thì sốt sắng consultation : “ Anh phải mặc đồ kaki cho lịch sự vào, quăng quần jeans với áo pull muôn thuở đi ! Không được xài nước hoa mùi mạnh quá , chị em Cộng kêu hôi ! Tán tỉnh phải từ tốn , không được vồ vập như với các em Tây …” Thậm chí trước lúc đi nó còn chạy mua hoa dùm rồi tự tay xịt keo, chải tóc cho tớ nữa . Bà chị thì phone động viên : “ Dũng cảm lên em , không có gì mà sợ ! Chị đã kể hết về em cho nó nghe rồi , nếu nó không ưng thì nó đã từ chối gặp em ! “ Trời đất , ra đi trận này mà thất bại thì còn đâu mặt mũi nhìn mặt mọi người nữa !

Đến trước giờ hẹn khoảng 30 phút . Nơi hẹn hò là một quán bar nhỏ mang tên rất dịu dàng : “ Thiên hà “ ngay góc đường Lê Thánh Tôn cắt Tôn Đức Thắng . Tìm một chỗ không quá khuất trên lầu để nàng có thể tìm thấy mình và để có thể ngắm cô bé xinh như thiên thần múa tay trên piano lỡ nếu cuọc gặp gỡ nhàm chán . Tim đập loạn xạ , muốn kêu một ly wishky để trấn tỉnh nhưng chợt nhớ lời thằng em dặn : “ Tuyệt đối không được bia rượu vì khi nói chuyện có mùi , con gái ghét ! “ Khổ thật , vì gái mà phải hy sinh bao nhiêu là lạc thú trên đời !

Thế rồi nàng đến . Tuy ngồi quay lưng ra cửa nhưng ta vẫn cảm nhận được nàng vì tim bỗng nhói đau một cách vô cớ !

Lập cập đứng dậy kéo ghế cho nàng , luống cuống làm bó hoa rơi bịch xuống sàn . Cảm nhận đầu tiên : Xinh nhỉ , không uổng công chờ đợi ! Xuýt nữa thì cầm tay nàng lên hôn theo thói quen nhưng lời thằng em lại văng vẳng bên tai : “ Với con gái Cộng , cầm tay lúc mới quen nhau cũng là một hành động quấy rối tình dục ! “ Rụt rè giấu tay lại :

- Em ngồi xuống đi ! Làm sao mà em tìm được anh ?

Nàng cười , hàm răng lấp lánh trong bóng tối nhập nhòa :

- Thì vô đây nhìn , thấy ai ngồi một mình thì chắc chắn là anh !

- Còn anh , tuy khong nhìn thấy nhung anh cảm nhận được em tới bởi những bước chân em cọt kẹt trên sàn gỗ .

- Anh văn vẽ quá ta !

Ngừoi hầu bàn tiến tới :

- Dạ , thưa anh chị dùng gì ?

- Cho chị một ly Malibu coconut không đá nha !

Ơ , máu nhỉ ? Vậy thì tội gì tớ không làm một ly Johnnie Walker !

Trong tiếng piano thánh thót lẫn violon réo rắt khuôn mặt nàng chập chờn dưới ánh nến nữa hư, nữa thực …Tớ ngượng nghiụ với những câu chuyện bâng quơ không đầu , không đuôi , vô nghĩa lý . Đúng là “ lạ cho mặt sắt cũng ngây vì tình “ . Nàng chống tay vào cằm hầu như im lặng để nghe tớ lắp bắp . Thi thoảng nàng hé môi cười , nụ cười kiêu sa làm tớ mềm cả lòng … May mà trong bóng tối nên nàng không thể thấy được khuôn mặt đỏ bừng vì si mê của tớ .

Rồi đến lúc quán phải đóng cửa . Tớ ngập ngừng một tay nắm tay dắt nàng mọ mẫm xuống cầu thang , tay kia bật display mobile để soi đường . Nàng không rụt tay lại .Vậy có nghĩa là sao nhỉ ? Theo thói quen của đàn ông phương Tây , ta tự mở cửa , một tay khoác nhẹ vào hông đẩy nàng ra . Nàng quay lại mỉm cười có rẻ bối rối .

Khi lấy xe rồi , nàng hỏi :

- Anh đi bằng gì ?

- Anh đi taxi !

(Nói láo đấy , lúc tới đi bằng xe ôm )

- Thôi , để em đưa anh về .

Cảm giác lạ lùng thật . Tóc nàng bay trong gió xõa kín cả khuôn mặt tớ . Sài gòn bao nhiêu đèn xanh, đèn đỏ mà tớ chẳng thấy gì vì mặt đã cố tình úp vào mái tóc nàng . Hồi ở bên kia toàn tự lái xe , chị em lại ngồi song song bên cạnh nên không bao giờ có cảm giác nhột nhạt như vầy cả . Mà tóc con gái Việt nam đen và cứng nhỉ ? Lại có mùi gì khó tả lắm , chẳng phải perfume mà cũng chẳng là shampoo . Mê hoặc . Quyến rũ . Mấy bé tóc vàng hổng có mùi này !

Đêm . Mobile réo .

- Em về đến nhà rồi anh à ! Em rất vui khi được gặp anh ! Ngủ ngon anh nhá !

Thằng em ôm chầm lấy tớ , lắc lắc trong vòng tay , reo lên sung sướng :

- Thắng lợi rồi Misha ơi ! Nếu nàng không thích anh thì nàng đã không phone lại như vầy !

Tớ thiếp đi trong mộng mị với giọng hát Tuấn Ngọc lãng đãng đâu đó “ Em như một nụ hồng Cầu mong chẳng lạnh lùng Em như một ngày mộng Mà ta hằng ngại ngùng …”

Love letters

Hanh oi,
Anh dang ngoi cho Hanh toi do’! Nhung khi Hanh nhan duoc thu nay thi da la thu 2- anh se khong con o SG ,c`on Hanh se phai ban ron voi bao nhieu cong viec o Cong ty. Khong ro Hanh kip doc & hieu nhung dong chu nay khong nua. Nhung du sao anh van viet! Co the chi de rieng cho chinh ban than minh thoi!
Lich trinh bay bi thay doi qua dot ngot lam anh boi roi. Anh khong biet su dung thoi gian
“tr^o’ng’ ng`oai ke hoach “ n`ay ra sao nua.Anh hieu nhung ngay toi ,Hanh se chang co the
d`anh nhieu thoi gian cho anh – v`a anh cam thay m`inh l`a nguoi th`u*a trong thanh pho huyen nao n`ay khi khong co Hanh ben canh. That su ,anh khong muon o lai day them nua vi anh da bat dau cam nhan duoc su met moi cua su bat an,muon phien. Co the,sang lai ben do,cuoc song thuong tuc se cuon anh vao quy dao muon thuo,nh`am cha’n…anh se quen di tat ca nhung chuoi ngay hiem hoi anh duoc gan ben Hanh, quen di quan Thien Ha mo ao voi tieng duong cam thanh thot, quen ca m`ui toc cua Hanh,mai toc m`a van thuong mon man ,xoa kin khuon mat anh khi Hanh cho anh di trong SG huyen nao… Co the nhu vay anh se nhe nhang di chut nao chang?
Nhung anh cung khongn the lua doi duoc chinh ban than minh. Anh chot nho den cau tho cua Nguyen Sa thuo nao :
Mai anh di be co buon khong
Mai anh di nho be vo cung….
D`u sao chang nua,anh cung rat cam on Hanh da giup anh tim lai m`inh ( d`u chi trong hu* a?o) cua 20 nam ve truoc – de anh duong nhu thay minh boi roi,dai kho nhu lan dau moi biet yeu…
SG 18h45’ 17/11/2001

Hanh,
Bay gio la 17h35' 21/11/01.Chac em dang tren duong ve nha. Con anh ngoi day,giua phi truong Bangkok menh mong & nho em vo cung. Anh co tim trong dong nguoi tat bat,hoi ha mot hinh bong cua em nhung khong duoc. Moi hay em chi co mot va chi mot ma thoi!
Em co hinh dung duoc anh lam gi de giet thoi gian khong? Dat notebook len dui,chup haedphone len tai,anh ngoi xem & nghe (chu yeu) Khanh Ly hat. Va nho toi em «canh vac ve chon xa xoi» giua Sai gon huyen nao ay!
Trong tam tuong cua anh nhu mot cuon phim quay cham lai nhung gi ma da tro thanh qua khu! Anh nho den quan Thien Ha mo ao trong anh nen, noi anh lan dau tien hoi hop ngoi cho em,nho em mong manh trong cuoc doi song gio ,nho giong noi,nu cuoi …cua em. Moi ngay qua thoi,em van con ben canh. Sang nay xa cach em chua day 10 km nhung anh da thay qua muon trung. Con gio day ,chua day 1000 km. Va ngay mai…7000 km …Tat ca chi la nhung con so vo hon doi voi em. Nhung voi anh,do la niem dau vo tan! Anh khong ngo duoc cho den luc nay anh van con co the kho so voi noi nho den vay…
«…Tuong rang da qu^en
Cuoc tinh se yen
Tuong rang da quen
Nhung tim yeu mem…» (T.C.S.)
Thoi,anh khong viet nua dau! Dan ong phai cung ran phai khong em?
Em dung lo nha! Anh se co quen em,quen di Thien Ha & nhung chuoi ngay hiem hoi ben em do! Co the nhu vay ,anh se thanh than hon chang?

Em,
Anh ngoi day mot minh trong can phong quanh que. Ng`oai cua so chi nhung bong hoa tuyet trang xoa mong manh bay tan tac duoi anh d`en duong v`ang vo.t ,nha.t nh`oa ,heo hat. Anh chot th`em chu’t nang am cua SG, th`em duoc cam nhan duoc nu c`u*o*i cua em!
V`a ca m`ui to’c nua...
TASHKENT 20h 17/12/2001

Hồi đó tớ chưa biết xài Unikey nên viết thư khổ sở như vậy đấy ! Sao y bản chính 100% , không cần qua công chứng !

To be ? Not to be ?

Đại khái là sau khi gặp nàng, tớ chăm chỉ về VN hơn . Các hãng Hàng không sau vụ 11/09 nhờ tớ nên đã thoát khỏi phá sản .
Tình yêu của tụi tớ rất thơ mông, hoàn toàn không dính mùi trần tục . Hai đứa suốt ngày lê lết ở các phòng trà nổi tiếng ở SG đến nổi tụi nhân viên nhớ nhẵn cả mặt. Nào là " Tiếng tơ đồng " " M & Tôi " " ACB " , " Paloma " ... Nhờ nàng mà tớ biết đi xe máy vì sau này nàng bắt tớ phải tự chở nàng . Tức thật , mất bà nó cái thú được úp mặt vào, hít hà mùi tóc của nàng !
Khi cảm giác " điều kiện cách mạng " đã chín muồi , tớ rủ nàng đi ra khỏi Saigon . Tất nhiên là nàng đồng ý ! Hai đứa nói lừa đảo ông bà già để cưỡi máy bay đi bụi với nhau . Không có vé, tớ đành chiến thắng máu " cá gỗ " cố hữu để mua vé hạng business class từ SG ra Hà nội . Và cũng là lần đầu tiên trong đời tớ biết rằng mình không còn trẻ trung nữa khi con bé chiêu đãi viên dịu dàng nhắc nhở : " Chú ơi, chú thắt dây an toàn vào đi ! " Mịa , mày có biết là mày già hơn cả bồ tao không hả cái con hâm kia ???

Ra đến Hà nội gần 3 giờ chiều , bỏ mặc nàng nằm rũ rượi vì say máy bay trong Hotel , tớ chuồn đi nhậu với mấy thằng bạn thân sau bao năm không gặp . Sau đó buổi tối lại phải đi dự buổi chiêu đãi do bạn bè tổ chức nhân dịp tớ ra Hà nội .Nói tóm lại là khoảng 1 giờ đêm mới lết về tới hotel mà 5 giờ sáng đã phải dậy để đi tàu hỏa xuống Hải phòng vì nàng không đi được xe hơi. Vì bia rượu nhiều và quá mệt mỏi nên đêm đó dù hai dứa nằm chung một phòng nhưng " mặt trận phía Tây vẫn yên tĩnh " ! Tức là " hoàn toàn trong sáng " !!!

Vừa đến Hải phòng thì bị bọn xe dù bao bọc , níu kéo ! Có thằng còn quảng cáo : " Đi xem em mà mữa thì em không lấy tiền ! " Nàng rụt rè thì thầm : " Mữa là gì hả anh ? " Ối,lại còn thế nữa ! " Mữa là ói đó em ! " " Thôi, em không đi xe đâu! Em mệt lắm rồi ! " Phải chi hồi đó còn trai trẻ , sức lực tràn trề thì tớ đã bế nàng đi rồi ! Cuối cùng thì quyết định đi thuyền máy ra Hạ long .
Suốt ngày lang thang trên sông nước , hang động , chẳng thấy gì là hứng thú cả .Đồ hải sản thì đắt vãi , còn đắt hơn trong Sài gòn nữa ! Mệt mỏi , tối hai đứa lại chui vào hotel nằm !

Phải thanh minh cho mọi người rõ là tuy đã khoảng 2 năm quen biết nhau rồi nhưng mức độ thân mật chỉ mới ở khoảng " anh nắm tay em sôi nổi , vụng về " mà thôi ! May mà tớ chưa hâm như ông Tố Hữu , yêu Đảng hơn yêu em !!! Đêm Hạ long là đêm thứ 2 khi 2 đứa ngủ chung một giuờng !(Đêm đầu ở Hà nội , như viết ở trên, hoàn toàn trong sáng )
Tớ gác tay để nàng gối đầu lên trong lúc hai đứa nói chuyện con cà, con kê ...Rồi đến lúc tớ bắt đầu ngáp thì mới giật mình : " Chẳng lẽ rồi ngủ thôi sao ? Uổng ! " Thế nên lấy hết can đảm tớ rụt rè đặt tay lên ngực nàng ( Sau này đọc " Lỡ chạm tay vào ngực con gái " do Trangha dịch , thấy sao mà giống cảm giác hồi đó của mình thế ! ). Nàng hất tay tớ ra một cách rất thô bạo : " Anh làm cái trò gì thế ? " Xấu hổ quá, tớ rụt tay lại và quay mặt sang phía khác khò một giấc tuy lòng có hơi ấm ức !
Sáng hôm sau nàng mặt mũi hằm hằm đòi về Sài gòn sau khi xĩ vã tớ " Anh coi thường em quá ! "
Chán, nên tớ cũng chiều , mua vé cho nàng bay một mình vào SG. Còn tớ ở lại Hải phòng , đập phá với tụi bạn hai ngày tẹt ga ! Không có bồ, sướng thật !!!
Lúc về lại Sài gòn , thằng em ra đón hớn hở : " Thế nào rồi ? " Kể cho nghe toàn bộ sự việc , nó vò đầu , bứt tai : " Trời ơi,sao mà ngu thế ! Con gái nó phải làm kiêu một chút chứ ! Ở Tây hoài , hỏng hết cả người ! "
Sau đó tớ phone cho nàng để nghe cái giọng lạnh tanh :" Anh còn đủ can đảm để phone cho em hả ? " . Năn nĩ : " Cho anh được giải thích ! " Hai đứa gặp nhau ở quán cà phê trên tầng thượng tòa nhà cao nhất Việt nam , nơi đường Tôn Đức Thắng. Ta ấp úng " trình bày hoàn cảnh " : " Ở phương Tây , nêu người đàn ông và người đàn bà ngủ chung mà không có gì cả thì người đàn bà sẽ nghĩ : Hoặc là anh ấy không yêu mình , mình không đủ sức hấp dẫn . Hoặc là anh ấy có " vấn đề " về sinh lý ! Anh không muốn em hiểu lầm anh ! " Nàng lắc đầu cười có vẻ thương hại : " Anh ở Tây lâu quá , quên hết gốc Việt rồi ! Thôi, em cho anh thêm một cơ hôi ! "

Happy end

Nói ngắn gọn là sau vụ Hạ long đấy tớ đâm ra nhút nhát hẳn lên . Thậm chí lúc đi chơi chung với nhau , thi thoảng tớ rụt rè gỡ tay ra khi nàng chủ động cầm tay tớ . Và cái " hội chứng Hạ long " còn ám ảnh tớ suốt quãng đời còn lại . Sợ đến nổi mà sau này , yêu một cô bé khác , cũng đi ngủ chung với nhau hai đêm ở Nha trang mà cũng không dám động chạm . Dũng cảm lắm chỉ dám hôn và vuốt ve nhau thôi tuy hai đứa đều thừa hiểu " đối phương " đang muốn gì ! Mọi người có chửi là tớ impotent thì tớ cũng chịu nhưng thật ra lúc đó sợ lắm : " Chẳng dại với cái tụi gái An nam này , lỡ đâu nó chửi cho thì mất mặt !!! "

Quay lại chuyện cô bé kia . Chẳng bàn bạc gì cả , tự nhiên một hôm nàng phone : " Em xem bói rồi . Tháng bảy này phải cưới ! " Tớ ớ cả người ra, xuýt nữa thì buột mồm : " Cưới ai ? " Nàng tiếp tục : " Khi nào anh có thể về được ? " Tớ chống chế : " Để anh sắp xếp công việc xem sao ! " . Rồi chờ cho qua tháng bảy , đến tháng mười hai tớ mới mò về . Gặp nàng , nghe nàng than vãn : " Anh làm em mất mặt quá ! Sắp đến ngày cưới mà chẳng thấy chú rể đâu . Ba má em hỏi , em đành phải nói là không hợp tính tình , chia tay rồi ! " . Tớ cũng thở phào nhẹ nhõm : " Ừa , em cũng không chịu nổi để làm dâu bà già anh đâu ! " . Thật sự thì trong thâm tâm tớ nghĩ : " Tâm lý chưa hiểu , sinh lý chưa biết , làm sao có thể mạo hiểm cưới nhau được cơ chứ ??? "

Thằng em tớ chán nản lắc đầu : " Thôi, tính vầy đi cho nó khỏi mệt đầu! Phần xác thì anh để mấy em Tây chăm sóc , còn phần hồn thì anh phục vụ chị em Cộng ! " . Tớ cũng băn khoăn không biết mình xử sự như vậy có đúng không nữa . Có tham khảo ý kiến mọi người trên đời thật cũng như trên online, forums ... nhưng không nhận được câu trả lời cụ thể nào cả . http://www.langven.com/forum/index.php?s=2f4f002ab1f3aa126985d89e0d83c19b&sho...

Bi giờ , lúc về VN tớ thi thoảng cũng gặp nàng . Tuy cả hai đều hiểu là The game is over nhưng vẫn giữ tình cảm tốt về nhau . Và đêm đêm tớ vẫn : " Anh nắm tay em sôi nỗi , vụng về ... "

Như lần đầu tiên trong đời biết yêu ...

Thứ Sáu, 25 tháng 5, 2007

Thứ Ba, 8 tháng 5, 2007

" Ta sẽ về thương lại nhánh sông xưa ..."




Cái thằng đó kỳ cục lắm cơ . Nó là trai Bắc kỳ mà lại cứ lẽo đẽo theo bé "trồng cây si "gái Nam .Hồi đầu bé cũng thấy mắc cỡ vì tụi bạn bè chọc ghẹo .Nhưng riết cũng quen với hình dáng của nó trong cuộc đời của mình . Bé " chiếu cố " cho nó được xách cặp dùm bé , tha thứ cho nó cái tội nhét thư tình vụng dại vào cái tập mà nó giả bộ mượn của bé ,ban ơn cho nó cái nguýt dài khi nó lật đật gỡ tà áo dài của bé bị vướng vô cái thắng xe ...
Nó huýt sáo khi bé đi ngang qua :
" Em tan trường về
Đường mưa nho nhỏ ..."
Bé ném cho nó một cái nhìn tóe khói :
"Xí,con trai Bắc kỳ mà bày đặt ...ai thèm !!! "

" Ta sẽ về thương lại nhánh sông xưa
Thương lại bóng hình người năm năm trước
Em nhớ giữ tính tình con gái Bắc
Nhớ điêu ngoa nhưng giả bộ ngoan hiền
Nhớ khiêm nhường nhưng thầm ý khoe khoang
Nhớ duyên dấng ngây thơ mà xảo quyệt
Ta sẽ nhớ dặn dò lòng nên tha thiết
Nên vội vàng tin tưởng chuyện vu vơ
Nên yêu đương bằng gương mặt khờ khờ
Nên hùng hổ,để đợi giờ ... thua thiệt ..."


Nó dám chép cho bé bài thơ như vậy đó !
" Nếu vậy thì yêu gái Bắc kỳ đi ,theo tui làm gì ? "
Mặt nó đỏ như gấc,cuống quít đến tội nghiệp ...

Nó chép bài thơ đó để nịnh khéo bé đó mà ! Tụi con trai dù có cà chớn đến cỡ nào nhưng lúc si tình cũng trở nên ngớ ngẩn .
Bé nhớ mang máng mấy câu thơ cuối như vầy :

" Hôn rách mặt mà sao còn nghi ngại
Nhớ điên đầu sao cứ sợ chia tay
Mỗi lòng người một lý lẽ bất an
Mỗi cuộc chết có một hình thức khác
Mỗi đắm đuối có một mầm gian ác
Mỗi đời tình có một thú chia ly !
Chiều,nắng âm thầm chào biệt lũ lá me
Lá me nhỏ,như nụ cười hai đứa nhỏ ..."


Giờ ngồi đây một mình ,úp mặt vào tay để cố mường tượng ra khuôn mặt của nó . Tội nghiệp,bé chưa bao giờ ban phước cho nó được một lần hôn bé !

Nếu bây giờ có ai hỏi bé là bé đã từng thương yêu nó không,bé cũng không biết phải trả lời sao nửa ? Vì hồi đó có biết yêu là gì đâu mà cảm nhận được ! Nhưng nó yêu bé là chắc chắn - tình yêu của một con trai mới lớn lộc ngộc non nớt ,dại khờ . Còn với sự háo thắng ,tinh quái của mình ,bé đã trở nên cao ngạo ,lạnh lùng đến tàn nhẫn với nó .Bé nghỉ ra đủ cách để hành hạ nó,để mang nó ra làm trò cười cho tụi bạn .
Biết nó không biết bơi ,bé thách nó chứng minh tình yêu của nó đối với bé bằng cách bơi qua con sông Vàm cỏ vào mùa mưa .Ai ngờ đâu nó làm thiệt .Chưa được đến nửa dòng sông nó đã chới với ,cái đầu ngụp lên,ngụp xuống lẫn trong đám lục bình trôi ...Bé thét lên chạy như điên ,như dại trên bờ dọc theo dòng trôi ...Rồi nó cũng được vớt lên ,mặt mày xám ngoét ,mắt lờ đờ như mắt cá ươn .Không còn biết mắc cở ,bé quỳ xuống trên bãi cỏ ,vừa lay vừa gọi tên nó .Nước mắt bé chảy ròng trên mặt bé,nhỏ xuống ngực,xuống môi,xuống mắt nó ...Không,bé không hề yêu nó ,bé chỉ sợ nó chết thôi ... Rồi nó cũng mở mắt ra ,nhìn bé bằng một cái nhìn vô hồn ,từ khóe mắt nó ứa ra những giọt nước - không rỏ là nước mắt của nó ,của bé hay nước sông ...

Thế rồi cũng từ dòng sông này bé ra đi . Những ngày lang thang giữa biển cả mênh mông trên chiếc thuyền gỗ mỏng manh chất bao nhiêu là người … bé chỉ cầu mong cho Trời có mắt , đừng để bé phải bỏ xác cho cá , đừng để tụi cướp biển làm nhục … Rồi thi thoảng thấy bong chiếc máy bay lướt qua khi mọi người tuyệt vọng khua khăn trắng làm hiệu cầu cứu thì bé lại ôm mặt và nghĩ tới nó . Có thể nó đang ngồi trên những chiếc máy bay đó ? Có khi nào nó nhìn xuống đây , thấy những đốm lữa leo lắt giũa đại dương và nghờ rằng bé đang ở đó không nhỉ ??? Ngày nó xách valy leo lên máy bay sang châu Âu du học cũng là ngày gia đình bé quyết định bỏ xứ “ vượt biên “ . Hai con người , hai số phận , hai định mệnh … chẳng thể nào đến được với nhau … Thi thoảng khi đang vật vờ trên trại tỵ nạn trước khi được bão lãnh định cư , bé vẫn nhớ tới nó và tự hỏi : nó đang làm gì bên trời Âu ấy ???

Rồi bây giờ bé lại trở về thăm lại chốn xưa khi mái tóc đen thuở nào đã lấm chấm sợi bạc . Đứng trên cầu nhìn xuống , dòng Vàm cõ vẫn xanh ngăn ngắt như mấy chục năm về trước . Như thể mới hôm qua đây thôi …Vẫn những giề lục bình hoa tím lãng đãng trôi …Hình như đâu đó có cái đầu ai ngập ngụa trong nước …

Đứa con gái nhỏ kéo giật tay :

" Mommy , why are you crying ? " (“ Má, sao má lại khóc ? “ )

Bé bẽn lẽn :

" No, my honey, it's because the dust in my eyes " (" Không, bụi bay vào mắt đó mà con ! “ )