Đi buôn kim cương Nam Phi ( hay new version " Thầy bói mù xem voi " )
Chiếc xe mang biển số Ngoại giao luợn ngoằn nghèo trong khu da đen giữa trung tâm Johannesburg , thỉnh thoảng thắng gấp để ôm một cua ngoặt hẹp , người trên xe đổ xô , ngã dúi dụi vào nhau . Những tòa nhà cao ngát ngưỡng nhưng cũ kỹ , đừong phố hầu như chỉ thấy bóng người da đen . Người lái xe giải thích : “ Sau khi Mandela lên nắm quyền , dân da trắng dời ra ngoại ô ở biệt thự , nhường khu trung tâm cho người da đen chiếm lĩnh .” Thế mới vỡ lẽ tại sao ở đây ngoài phố thi thoảng vẫn gặp những đống rác to đùng giống như Saigon nhà mình .
Dừng lại trước một tòa nhà xám xịt kiểu chung cư cao tầng nhưng vắng tanh , nguời tài xế kiêm hướng dẫn viên rút mobile ra bấm số . Chiếc cổng sắt nặng nề từ từ cuốn lên và chiếc xe lập tức chui tọt vào trước khi cửa buông sập lại xuống . Tối om, phải bật đèn pha mà chạy lên cao theo những đường xoáy trôn ốc . Khi xe dừng lại, bước ra thì thấy đang ở một bãi đậu xe cũng vắng tanh, vắng ngắt . “ Tầng mấy ? “ Người hướng dẫn mỉm cười bí hiểm : “ Chả biết nữa . Cứ chạy đến đây là dừng thôi ! “ Tiến đến tiếp một cánh cửa sắt lạnh lùng . Lại rút mobile ra . Cửa mở và giật mình khi thấy mấy người da đen to cao lực lưỡng mặc sắc phục với những phù hiệu gì không rõ , súng lục ngang hông, roi điện trên tay hằm hằm đứng chờ . Sau khi được nguời hướng dẫn giải thích là đã được hẹn trước , một người trong số bảo vệ dùng máy ảnh kiểu Webcam mà dân nhà mình thường sử dụng khi Chat chụp ảnh từng người trong số chúng tớ một . Họ giơ tay ý mời mọi người đi qua một cổng từ kiểu như kiểm tra vũ khí ở sân bay . Sau đó lại đi theo một hàng lang nhỏ chắn song sắt như ở trại giam tới một thang máy . Ra khỏi thang máy thì vào một căn phòng rộng rãi , sang trọng với những sofa da và bao nhiêu là tạp chí về Diamon . Người phục vụ bưng ra trà , nứoc hoa quả … đặt lên bàn và không nói một câu , biến mất vào phòng trong cùng người hướng dẫn . Ba anh em vừa uống nước vừa vớ lấy tạp chí đọc ngấu nghiến để bổ sung kiến thức .
Hôm nay theo kế hoạch chúng tớ được người quen dẫn tới một nơi chế biến kim cương nổi tiếng của Nam Phi và theo lời anh ấy nói thì mua ở đây giá rẻ hơn giá bên ngoài khoảng từ 30-50% . Trong 3 anh em thì chỉ có một anh V. là hơi rành về kim cương vì đã từng đem kim cưong từ Nga về tặng chị em , tớ và anh H. còn lại thì mù tịt . Nhưng chả lẽ đến tận xứ sở kim cương mà không mua gì thì cũng phí – thế nên cả bọn quyết định đi theo kiểu “ thầy bói mù xem voi “ !
Cả đời chưa bao giờ cầm một hạt kim cương trên tay nên tớ chả có một khái niệm gì cả . Thậm chí có lần bà chị đài các làm bên Ngoại giao đã cười bò khi tớ nhận xét : “ Em thấy cái chuỗi kim cương mà Kate Winslet đeo trong phim Titanic còn xấu hơn cả hàng của Swarovski ! “ Chị giải thích : “ Em chả biết quái gì cả , Swaroski chỉ sản xuất hàng trang sức bằng pha lê , còn kim cương thì phải nói đến De Beers . Viên kim cưong mà Kate Winslet đeo là mô phỏng theo viên Blue Hope huyền thoại đấy ! “ . Thấy bộ mặt ngơ ngác của tớ , chị kể cho tớ nghe về lịch sử và các truyền thuyết về kim cương . Nghe mà đau hết cả tai , chẳng nhơ được gì rõ rang , cứ ù ù, cạc cạc ...
Ngồi chờ khoảng 10 phút thì một người đàn bà da trắng bước ra cùng người hướng dẫn và hỏi chúng tớ muốn xem kim cương ngay hay muốn tham quan nhà máy trước ? Tất nhiên muốn tham quan khâu chế biến trước đã .Bà căn dặn trong thời gian ở tòa nhà này, tuyệt đối không được dùng các phương tiện có thể chụp ảnh, quay phim –kể cả điện thoại di động . Vừa đi , tớ vừa lẩm bẩm như trước khi lên thi để nhớ những khái niệm đánh giá kim cương mới đọc được : Cut, Carat,Color,Clarity …
Khu chế biến là những dãy bàn dài với những người mặc đồ bờ lu trắng như trong bệnh viện lúi húi chúi mặt vào những monitor . Các thao tác cắt, mài dũa … đều được hiển thị lên màn hình , khi chúng tớ muốn nhìn rõ hơn thì họ zoom to lên . Đặc biệt người làm ở đây không có dân da đen mà toàn là dân da trắng hoặc da màu châu Á kiểu như Ấn đọ hoặc Thái Lan . Họ làm việc cần mẫn , hoàn toàn im lặng , thậm chí khi chúng tớ yêu cầu cho xem chi tiết gì thì họ cũng chỉ làm theo mà không thốt ra một lời . Cầm viên kim cương thô âm ấm đang được cắt giũa lên tay , tớ nghĩ thầm : “ Viên này mà có rơi ngoài đường chắc chắn mình sẽ không nhặt ! “ Xung quanh tường treo những màn hình chiếu các góc độ khác nhau của phòng làm việc . Chắc là hệ thống kiểm soát và bảo vệ ở đây .
Sau đó mọi người được đưa vào phòng trưng bày sản phẩm . Cơ man nào là kim cuơng , nhìn hoa cả mắt . Có những viên to bằng hạt nhãn , có viên thì bé tí đến nổi cứ phải tì mũi lên tủ kính để nhìn cho rõ . Phòng chỉ có 3 anh em cùng người hướng dẫn và hai người đàn bà da trắng . Ngắm chán , bây giờ đến khâu quan trọng nhất là mua .. Chỉ đại vào 1 viên , hỏi " How much ? " Nghe giá xong, tần ngần chỉ vào viên khác . Ơ, giá có vẻ hợp lý hơn ? Chỉ đại vào viên to hơn nhưng giá lại thấp hơn nữa . Thế này là thế qué nào nhỉ ? Người phụ nữ giải thích về vết cắt, độ màu , độ trong …ảnh hưởng đến giá như thế nào . Tớ lôi tạp chí vừa lấy ở phòng chờ ra check lại : À, té ra viên đầu là màu E , viên thứ 2 màu G , viên 3 màu L ... Độ trong, vết cắt cũng khác nhau nhưng thật sự các viên đó nhìn bên ngoài chẳng khác gì nhau cả ngoài kích cở . Ối giời ơi , người trần mắt thịt ai mà biết được những sự khác nhau về các khái niệm bác học này ! Cứ có cái gì to to, sang sáng lấp lánh là OK roài ! Quay lại anh V. hỏi : “ Anh mua bao nhiêu viên ? “ “ Khoảng chục viên gì đấy. Có người đặt rồi ! Và đem về bán thử ? “ Quay tiếp sang anh còn lại : “ Mấy viên nào ? “ Ông anh có vẻ bối rối : “ Thôi , chẳng mua đâu . Không hiểu gì hết , làm sao mà mua ? “ An ủi : “ Sợ qué gì !Sang đến đây rồi, lại vào tận đến nhà máy mua tận gốc , thế nào chả thắng ! “ Hơhơhơ…thế là ông anh xiêu lòng, lấy đại mấy viên . Tớ cũng vậy , chọn 3 viên loại nhưng độ màu lẫn độ trong đều thấp ( Nhưng thật sự đừng chìa Certification ra thì ai mà biêt được ) . Anh V. thấy mọi người hăng hái quá nên lo lắng : “ Này , lấy ít thôi kẻo không đủ tiền đâu đấy ! “ Tớ hùng hổ : “ Anh yên chí đi , để em trả giá cho ! “ Đến lúc tính tiền , gom cả đống lại khoảng một vốc khoảng 14-15 viên . Người bán hàng lấy ra từng hộp một rồi bấm máy tính , kết quả hơn 20 ngàn $ Mỹ . Chả cần nghĩ ngợi lâu , tớ lẩm bẩm làm phép tính chia đôi rồi trả giá 10 ngàn . Người bán hàng cười : “ Làm gì có giá đó ! Hàng giả có khi còn cao giá hơn đấy ! “ Lại tiếp tục mặc cả . 17 ngàn , rồi 15 ngàn . Tớ cũng giả vờ đăm chiêu tay cầm mấy tính toán nhưng có biết gì đâu . Trong bụng vẫn lo : “ Mua hớ thì bỏ mẹ ! “ Nhưng đã đến lúc này thì không lùi được nữa rồi . Trả từng trăm một . cuối cùng tớ tuyên bố một câu xanh rờn : “ 13 ngàn . Hơn nữa thì không đủ tiền ! “ “ Vậy bỏ vài viên lại ! “ “ Không được, có kế hoạch hết rồi ! “ Cuối cùng kỳ kèo mãi chốt giá 13 ngàn 200 $ Mỹ . Trả tiền xong, tớ đòi hóa đơn để lúc xuất cảnh, ra sân bay đòi lại thuế VAT . Họ cười : “ Sao tham thế ! Bán cho còn thấp hơn giá nhà máy , lấy đâu ra VAT nữa ! “
Hihihi…ra về cả bọn khoái trá : một vốc hạt xoàn như vầy mà chỉ hơn “ một quyển” ( một quyển là cách gọi dân dã của 10 ngàn $ Mỹ ) ! Ngừoi mua sướng , người bán hài lòng mà người hướng dẫn cũng … cười !!! Sau này về kể lại , mấy người trong sứ quán nói : “ Vụ này thằng S. được không dưới 10% hoa hồng ! “ Kệ chứ, miễn sao mình thấy thoải mái là được .
Về phòng , 3 anh em chia hàng cho nhau và tính tiền theo kiểu chia % trong tổng số !!! Vui thật , mua hạt xoàn mà cứ như đi mua ốc luộc không bằng ! Anh H. đùa : “ Ông V. cẩn thận , đêm ngủ phải giắt kim cương vào người kẻo thằng P. nó tráo là không biết đâu ! Hàng nó hôm nay là hang khởm nhất đấy ! “ Tớ trả đũa : “ Anh H. nịnh em đi . Kim cương anh mua chỉ mấy tờ một hột nhưng về VN em sẽ nói là mấy ngàn $ cho bà chị sướng ! “ .
Mấy hôm sau , mỗi lần đi shopping hoặc vào duty free , mấy anh em cứ lao vào các của hang nữ trang để so sánh giá kim cương mình mua với giá thị trường . Nhưng càng nghiên cứu , càng hoang mang vì thấy giá cả lọan xị ngậu cả lên , không có một mốc nào chuẩn để so sánh cả !
Về đến VN , tớ mang một viên đi lắp vào nhẫn vàng trắng để tặng bà già . Trong lúc họ lắp thì tớ lân la hỏi giá các loại kim cương trong tiệm để so sánh . Người thợ bĩu môi chê tớ mua đắt ! Nóng mũi tớ cãi : “ Đắt thế nào được, tôi phải đến tận Nam Phi để mua đấy ! “ “ Anh xem giá các mẫu hang trong sạp đi , có cả giấy kiểm định chất lượng đầy đủ ! “ Ối giời ơi, mấy viên hạt xoàn trăng trắng bỏ trong bịch giấy bóng với logo PNJ và tờ Certification xanh xanh bằng tiếng Việt , bố ai mà tin được !
Quay điện hỏi a H. thì anh ấy trả lời : “ Bà xã tao chê hạt xoàn gì mà bé như con muỗi ! Mấy con bạn bà đeo hạt xoàn mấy carat lận ! “ “ Thế anh có giải thích cho chị biết về độ trong, độ màu,vết cắt không ? “ “ Ôi, tụi đàn bà nó cần biết gì đến những thứ đấy ! Chỉ cần càng to là tụi nó càng sướng ! “
Lại quay sang tra khảo anh V. “ Vụ kim cương Nam Phi thế nào rồi anh ? “ “ Cũng mịt mù lắm em ạ !Định đưa cho bọn Giám định nhưng anh sợ tụi nó tráo . Thôi, lỡ mua rồi thì cứ xài vậy ! “
Nghe mà cụt cả hứng ! Bán thì chắc là lỗ ! Hai viên còn lại này mà đem tặng cô nào thì chắc chắn sẽ nhận được câu : “ Your brilliant is only dirt under my foot ! “ ( Kim cương của anh chỉ là hạt bụi dưới chân em ! )
Tại sao người ta cứ lấy kim cương để làm thước đo của tình yêu nhỉ ?Tổng thống John Kenedy tặng Jacqueline Bouvier nhẫn 2 carat nhưng họ có thể ăn đời, ở kiếp với nhau đâu ? Hay Công nương Diana đi đú đởn , được bồ Dodi Fayed tặng kim cương 200 ngàn $ để rồi cùng nhau đâm vào đường hầm Paris ...
Như vậy có nghĩa kim cương càng nhỏ thì độ an toàn …càng cao !!! Vì vậy tớ như AQ , vẫn thường an ủi mình : “ Kim cuơng mua tại Nam Phi chắc chắn là tốt ! Chắc chắn là rẻ ! Và càng chắc chắn là sẽ tìm được người … để tặng !!! “
Buon hat xoan nua co a? Co hot nao to to de cho nha to vai hot lam qua tang gai nhe! Hang moi ve sao khong show off c ho ba con nghia hu lao?
Trả lờiXóaMo hang nhe
Trả lờiXóaRoai! Anh ket luan hay nhi
Trả lờiXóaĐổi thành "Tìm người để tặng kim cương" đi anh ơi.
Trả lờiXóaEm xin cục....Anh misha
Trả lờiXóaVăn phong nghiêm túc khác với thường ngày !^_^
Trả lờiXóaĐăng ký: nhận (những) viên kim cương đầu tiên. (Dù cả đời không hề thích những gì lằng nhằng như bông tai, đồng hồ, vòng, lắc,...)
Trả lờiXóaÀ, nếu tặng hết KC rồi thì có thể tặng vài "quyển" cũng được
Trả lờiXóaday nhe, co nguoi dang ky ngay. chu em thi thuc ra chi mo hang cai entry nay thoi ma.
Trả lờiXóangười để tặng? em hả pác
Trả lờiXóaBac Misha lai dem diamond ra du chi em phu nu roi . Nhieu chieu qua ha , hihi !
Trả lờiXóaBài để đaqưng báo chị em, báo Blog thì vui va được, còn báo chí thì bị điểm mkém.
Trả lờiXóaHê hê