Thứ Hai, 27 tháng 8, 2007

Kiếp người




Một bà cụ da trắng tiến tới bàn nơi hai đứa chúng tôi đang ngồi trong một quán ăn nhỏ . Dáng bà đi đã liêu xiêu nhưng ánh mắt vẫn còn tinh anh lắm . Ngập ngừng nhìn chúng tôi một lát rồi bà rụt rè hỏi :

- Các cháu là người Việt nam hả ?

- Vâng , có gì không bà ?

- Bà là vợ của ông Q. , các cháu biết ông ấy chứ ?

Tôi vội vàng đứng lên , kéo ghế mời bà ngồi :

- Vâng , thầy Q. hồi xưa có giảng về văn học phương Đông ở trường chúng cháu !

Nhấp một ngụm nước lọc rồi bà than thở :

- Ông Q. yếu lắm rồi , có lẽ là sắp đi ! Bà cũng không biết làm sao hơn nữa ? Bây giờ trong những cơn mê sảng ông chỉ la hét hay lẩm bẩm bằng tiếng Việt mà bà thì không hiểu gì cả . Bà mệt mỏi với ông ấy quá !

Bà chìa cho chúng tôi xem một cái bịch nhựa mà bà mang theo người :

- Đây, tất cả giấy tờ của ông ấy đây ! Bà muốn lên Sứ quán Việt nam xem người ta có giúp được gì không ?

Tôi cố gắng an ủi :

- Bấy giờ Sứ quán đang nghỉ trưa , khoảng 30 phút nữa bà tới là vừa .

Tay run run , bà lôi ra vài bức ảnh đen trắng , vài cái quân hiệu , huân chưong ,mấy tờ giấy đã ố vàng theo thời gian

- Đây , ông ấy hồi xưa khi mới sang Liên xô học . Tất cả những gì của một thời chinh chiến chỉ còn từng lại như vầy thôi …

Giọt nước mắt chảy dài trên khuôn mặt nhăn nheo bởi tuổi tác :

- Ông ấy năm nay 87 tuổi rồi và bà cũng đã là 76 . Không có con ,hai người già sống lui thủi với nhau với đồng luơng hưu chết đói . May mà đứa con gái riêng của bà bên Hy lạp thi thoảng còn giúp đỡ chứ không chẳng biết sống ra sao nữa ?

Hai đứa tôi xót xa nhìn bà mà cũng không biết nên nói gì, làm gì nữa . Chẳng để ý đến nét mặt của người đôi thoại , bà tiếp tục kể :

- Thời gian cuối , ông ấy thường tự chửi mình là “ Thằng ngu “ , “ bán nước “ , ông rất ân hận vì đã bỏ Việt nam . Cho đến giờ ông vẫn không nhận quốc tịch khác . Ông nói là dù có chết ông cũng vẫn là người Việt nam .

Bà kể rất lâu và chúng tôi hầu như chỉ im lặng ngồi nghe . Rồi đến lúc bà lau nước mắt đứng dậy :

- Thôi , bà đi đây . Chẳng hiểu bà kể cho các cháu nghe những chuyện vớ vẫn này làm gì ? Nhưng bà muốn chia sẽ với ai đó , chứ không bà phát điên lên mất !

Rồi bà lại khập khiểng bước đi với chiếc túi nhựa trong tay dưới cái nắng hầm hập của một buổi trưa hè miền Trung Á …

Thằng bạn ngồi cùng hỏi :

- Ông Q. là ai vậy anh ?

- Ủa, vậy em không biết hả ? Ông Q. là 1 nhân vật rất nổi tiếng đấy , cả Bùi Tín cũng nhắc đến ông trong cuốn “ Hoa xuyên tuyết “ . Hồi xưa ông ấy đã từng là Đại tá , chính ủy của sư đoàn, Đại đoàn gì đó . Sau khi học xong ở Học viện Quân sự Frunze thì ông không về VN nữa với lý do chính trị . Hồi đó năm 64 , có phong trào xét lại gì đó ! Khổ thân ông , nếu ở VN thì ông đã là tướng từ lâu rồi !

Thằng bạn lắc đầu chép miệng :

- Khổ anh nhỉ ? Số phận trớ trêu quá ! Giờ thế này bỏ xác ở xứ người không một người thân bên cạnh ! Hay mình đi thăm ông ấy đi ?

Sau đó ít hôm , ngồi chơi với ông Lãnh sự của Đại sứ quán VN và vô tình nhắc đến chuyện ông Q. Ông lãnh sự nói :

- Em trên tư cách cá nhân có thể đến thăm ông ấy được chứ bọn anh thì không thể vì là mang danh nghĩa chính thức Sứ quán . Mà ở Việt nam ông ấy vẫn còn một án tử hình vắng mặt . Tất nhiên chả có ai muốn giết ông ấy bây giờ nữa nhưng trên cương vị người nhà nước thì anh phải bắt ông ấy chứ không phải là đến thăm !

Rồi ông lãnh sự thuật lại là bà vợ ông Q. có đến Sứ quán nhờ tạo điều kiện đưa ông về Việt nam nhưng sứ quán khuyên là không nên . Vì bây giờ chẳng còn ai chờ ông ở VN nữa , ngay cả 5 người con với người vợ VN trước của ông cũng vậy vì ngại liên lụy . Lúc bà về, sứ quán có gửi biếu ông nửa cân chè xanh Thái nguyên và bánh đậu xanh Hải dương . Chả rỏ ông còn đủ sự minh mẫn để cảm nhận được không nữa ?

Hồi trước , khi còn là sinh viên chúng tôi thi thoảng vẫn gặp một ông giáo sư người Việt dạy văn học phương Đông và tiếng Trung, Nhật bản, VN- đó là ông Q. kể trên . Ông rất trầm lặng và luôn giữ một khoảng cách với sinh viên VN . Bà vợ thì giữ chặt, phong tỏa không cho người VN giao tiếp với ông . Lúc đó mọi người cứ nghĩ là bà sợ ông ấy quay về VN . Bây giờ té ra mới biết là ông bà luôn sống trong sự sợ hãi vì nghĩ là VN luôn tìm cách hãm hại ông …

Hôm qua tôi gọi điện thoại, bà bốc máy kể cho tôi hay là mắt ông đã hoàn toàn mù hẳn rồi và tình hình sức khỏe càng tồi tệ hơn . Khi biết tôi muốn đến thăm , bà đã từ chối :

- Cám ơn cháu đã gọi điện ! Nhưng cháu không thể giúp gì cho ông ấy được hơn nữa đâu cả về thể xác lẫn tinh thần ! Ông ấy sẽ không nhận ra cháu đâu và bà cũng không muốn cháu nhìn thấy cảnh ông ấy tiều tụy như vậy . Ông sắp về với Chúa rồi ! Có thể ở thế giới khác đó , ông sẽ hạnh phúc và thanh thản hơn chăng ?

Tôi rùng mình và thấy cay ở mắt khi thẩn thờ bỏ ống nghe xuống . Thương cho ông quá ! Thương cho một kiếp người , thương cho một kết cục không có happy end ! Tự nhiên nhớ tới lời trong một bài hát của Trịnh Công Sơn – như thể là viết riêng cho ông :

“ Cuối đời còn gì nữa đâu ? Chỉ còn mộng mị, khát khao …”

Thứ Ba, 7 tháng 8, 2007

Cái chết của một thần tượng.




Đang " phỏng vấn " online một cô bé với chủ đề : “ How did you make love with your boyfriends ( xin lỗi phải viết bằng tiếng Anh vì nếu để nguyên bản bằng tiếng Việt thì …kỳ lắm ! ) thì một cô khác xông vào : “ Anh ơi, kiểm chứng dùm em thông tin này với ! Em đang phải biên tập cho bài này mà không có thông tin ! “ Khổ rồi , vừa phải nghĩ về sex , vừa phải nghiên cứu về " chính trị " như vầy thì bị thành... impotent cũng không có gì làm lạ !!!

Hôm sau trả lời cô bé : tất cả những tư liệu đó đều khá trùng hợp với những gì mà tớ có được . Tức là Che Guevara đã từng chỉ trích Liên xô vì không giúp đỡ các nước đang phát triển một cách vô tư , Che đã xích mích với Fidel , lý do Che đi Nam Mỹ vì “ một đất không thể có hai vua “ … Tớ cho cô bé một số ảnh tư liệu về Che chưa từng được công bố công khai tại Việt nam nhưng cô ấy báo lại là Ban Biên tập không muốn dùng vì : “ Nhìn thê thảm quá ! “ Ngây thơ nhỉ ??? Ai chết mà nhìn chẳng thê thảm dù anh hùng hay kẻ tiểu nhân ? Cái cảnh oai hùng “ Và anh chết trong khi đang đứng bắn máu anh tuôn theo lửa đạn cầu vồng “ chỉ hiện diện trong thơ ca thôi ! Chết là hết , mọi người chết đều bình đẳng trước Chúa trời !!!

Che đã là thần tượng của tớ và của bao thế hệ trẻ trên quả đất này . Thậm chí trùm khủng bố Chechnya tại Nga- Shamin Basaev , kẻ mà tay đã nhuộm máu của bao trẻ em , phụ nữ vô tôi khi trả lời phỏng vấn cũng thừa nhận Che là thần tượng của hắn . Tớ ngưỡng mộ Che vì cái bề ngoài rất đàn ông và lối sống phiêu lưu lãng mạn của Người . Nhưng bây giờ thì tớ còn nghiệm ra rằng : May rằng Che đã mất để mãi mãi là thần tượng trong mắt của bao người . Chứ nếu Che còn sống chắc lại có một Fidel thứ hai ! Và châu Mỹ latin sẽ biến thành Cuba mất thôi !

Entry này tớ thực hiện dành riêng cho một người ! Người nào thì người đó sẽ tự hiểu !

Những hình ảnh về cái chết của một thần tượng thật không hào hoa như trong những tấm áp phích mà chúng ta từng biết khi nghĩ tới Che . Nhưng sự thật vẫn là sự thật ! In ra rồi mang về cho các sếp xem nha cưng ! Không phải sợ chiến sĩ ta bị lung lay ý chí về cảnh chết chóc này đâu !!!

click to comment

Hình ảnh quen thuộc của Che mà chúng ta thừong thấy .

click to comment

Tấm ảnh cuối cùng của Che 9.10.1967 trước khi bị hy sinh

click to comment

Ngôi trường nơi giam giữ Che khi Che bị thương và bị bắt .

click to comment

Xác Che được chuyển đi .

click to comment

Ngay cả khi chết , khuôn mặt của Che vẫn rất đàn ông, cương nghị .

click to comment

Các nhân vật trong chính quyền Bolovia đang xem xét tử thi Che .

click to comment

Hai nhân viên tình báo CIA người gốc Cuba bên xác Che

click to comment

Khám nghiệm pháp y.

click to comment

Đôi giày rách nát của Che lúc hy sinh

click to comment

Mario Teran, người trực tiếp sát hại Che .

click to comment

Khẩu súng của Che bị một viên đạn xuyên qua

click to comment

Nhật ký của Che

click to comment

30 năm sau khi mất ( 1967-1997) thi hài của Che được long trọng chuyển về Cuba

click to comment

"Anh nằm xuống sau 1 lần đã đến đây Đã rong chơi trong cuộc đời này ..."

click to comment

"Hạt bụi nào hóa kiếp thân tôi Để ngày mai tôi về làm cát bụi ..."

Đây , tất cả những gì còn lại từ Che , thần tượng của bao thế hệ !

Chủ Nhật, 5 tháng 8, 2007

Strip-tease




Tối Chúa nhật , cả bọn ngồi lê lết ở bar cho phờ phạc cả mặt mũi . Không uống nổi nữa rồi vì đã dặt dẹo ở đây từ buổi chiều . Quyết định chương trình “ văn hóa lành mạnh “ tức đi xông hơi cho lại người . Nhưng Chúa nhật , không còn sauna nào trống cả . Một tên nhỏ tuổi nhất trong đám đề nghị : “ Đi striptiz ! “ Tớ phản đối : “ Có qué gì hay đâu, tốn tiền ! “ “ Em biết chỗ này hay lắm ! Không như chổ bọn anh hay vào đâu ! “ Ờ thì đi ! Lâu rồi không xem gái Trung Á nhảy nhót ra sao ?

Đến một night club , 4 tên được đưa vào một phòng riêng có một bộ sofa da và một bục tròn nhỏ có cây cột kim loại để các cô gái ôm vào mà uốn éo . Lại cái màn rượu bia bày ra bàn , nhìn mà ớn ! Ngồi chưa kịp nóng chỗ thì của phòng bật mở và một tụi con gái ùa vào . Chưa kịp hiểu ra chuyện gì thì một em đã nhảy tót lên lòng tớ . Nhìn qua bên cạnh thì cũng đã thấy 3 em khác ngồi chễm chệ trên đùi mấy tên bạn . Trên bục nhảy , trong ánh đèn nhập nhoạng, mờ ảo một em đang úp đôi vú trần vào cột kim loại , trườn lên, trườn xuống . Cô bé hai tay choàng sau cổ tớ , mái tóc vàng rũ ruợi che đôi mắt lúng liếng , người sàng đi sàng lại theo điệu nhạc , rên khe khẻ , bộ ngực đồ sộ cứ áp sát vào mặt tớ . Ngồi chẳng có một xúc cảm nào cả trong lúc cô bé cứ rướn người, nhấp nha, nhấp nhỏm trên đùi tớ . Đưa đẩy câu chuyện làm quà : “ Xong việc rồi đi bar tiếp với anh nhé ? “ “ Không được đâu , em có chồng rồi ! “ “ Vậy chồng em có biết em làm việc này không ? “ “ Không, anh ấy nghỉ em làm waitress ! “ Hừ , ngây thơ quá nhỉ ?

Hết một bài nhạc , cả 4 cô đồng loạt đứng bật dậy như theo một hiệu lệnh bên quân đội . Nhìn bên cạnh thấy mấy tên con trai đang móc tiền nên tớ cũng rút đại 2 tờ tiền địa phưong khoảng 2 $US dúi vào tay em . Em nhún chân một cách rất bài bản , hôn chụt vào má tớ một cái rồi cùng mấy em còn lại chạy khỏi phòng như một bầy vịt xiêm … Thằng em bên cạnh sau khi biết số tiền tớ boa đã nhăn mặt : “ Sao anh phá giá thế ? Chỉ cho khoảng 1 $ thôi ! “ “ Sao bèo thế ? “ “ Ối , ông anh chưa biết ! Sợ không đủ tiền cho các em ấy đâu ! “

Chưa uống hết nửa chai bia thì nhạc lại nổi lên . Và tiếp tục cảnh lặp lại : mấy cô bé ùa vào nhảy lên lòng mà không cần hỏi han .Chỉ có điều là 4 cô khác , cái cô ôm cột không còn thấy nữa . Cũng hay đấy nhỉ ! Tại cái smartphone Motorola của tớ chụp hình rất tồi nên tớ mượn thằng em cái Nokia N95 . Thế nhưng ông Lãnh sự đi cùng tóm luôn cái N95 , bỏ vào túi càu nhàu : “ Vớ vẩn , ở đây không chụp chiếc gì hết ! “ Hehehe…ông này thực ra là dân An ninh, đội lột Ngoại giao nên lúc nào cũng rất cảnh giác . Ông ấy sợ tớ thu thập các “ bằng chứng “ đây mà !!!

Lại tiếp tiếp tục cảnh lắc lư khêu gợi , mời chào … Tớ gạt tay em ấy ra khi em luồn tay xuống phía dưới bụng tớ . Bậy bạ , để vòi tiền boa cho hậu hĩnh chứ gì ? Ông chả dại ! Rồi lại hết nhạc , đèn bật sáng và các em lại ríu rít chạy ra sau khi nhận tiền ...

Đến bản nhạc thứ 3 thì tớ xua tay : “ Để tự nhảy hầu cho mọi người xem nhé ! “ Rồi tớ bứơc lên bục nhảy , một tay dang thẳng xuống khán giả , một tay bám cột rồi quay vòng tròn rất điệu nghệ . Rồi cũng ôm cột trèo lên trong lúc ngóay ngóay cái mông kẹp lép … Cả bọn phía dưới cười sằng sặc , vỗ tay ầm ỉ … Mịa , cái cột nó đẫm mồ hôi của các em nên trơn nhẩy , không thể nào trèo rồi dừng lại một chỗ , ngã người xuống phía sàn như các em vẫn làm được . Nhạc hết và tớ không phải … mất tiền boa !!!

Mà tớ để ý thấy các bản nhạc ở đây rất ngắn , bị cắt bớt đi . Ví dụ bài Midnight Lady bản gốc gần 5 phút mà ở đây chỉ hơn 3 phút chút xíu . Như vậy 3 phút làm được 1 $ thì business này cúng ngon đấy nhỉ ?

Lúc tớ định nhảy lên uốn éo tiếp thì thiên hạ la ó : “ Xuống đi để anh em còn có hứng thú hưởng thụ ! “ Bẽn lẽn đi xuống thì chổ mình đã có em khác ngồi rồi . Đến lượt tớ ngồi lên đùi em ấy nhưng quay mặt về phía trước nên chả biết mặt mũi em này ra sao cả . Em nó cứ áp ngừoi vào lưng mình cọ cọ , tay thì chòang ra trứoc xoa xoa ngực mình . Chả ai làm gì cả mà miệng cứ rên ư ử . Đúng là đồ vô duyên ! Bực quá , nói với em : “ Khỏi phải uốn éo, bóp lưng cho anh đi ! “ Thế là em ấy bóp lưng cho thật nhưng chỉ được 1 chút thôi vì nhạc lại hết …

Đại khái cái màn nhạc nổi lên, các em ùa vào lặp đi , lặp lại rất nhiều lần . Tớ trốn được mấy bận bằng cách lên bục múa may hoặc chạy đi toilet … Bóng tối nhập nhoạng , khói thuốc mù mịt , mùi bia, mùi con gái … Nhưng thật sự sao chẳng thấy hứng thú gì cả ! Cứ như là đang đóng kịch ấy ! Rồi đến lúc thằng em thông báo : “ Con bé của em nói nếu cho nó 25 $ thì nó take – off hết luôn . OK không nào ? “ thì tớ gạt phắt đi : “ Thôi , tốn tiền vô ích ! Làm như chưa thấy gái ở truồng bao giờ ấy !!! “ Nó cười hô hố : “ Ông anh dạo này thay đổi thế đếch nào ấy ! Hay là impotent rồi ? “ Mịa , em út gì mà láo lếu thế ???

Buồn cười nhất là lúc nhạc chơi bài “ Good night “ của chương trình TV Nga vào lúc 8 giờ tối hàng ngày dành cho các em bé trước khi đi ngủ . Đang lầm bầm chửi : “ Đúng là bọn hâm ! “ thì hết nhạc và đèn bật sáng choang . Mấy em ra hết thì bọn phục vụ vào tuyên bố đóng cửa , hết giờ làm việc ! Đồng hồ chỉ đúng 12 giờ đêm . Nhìn mấy bộ mặt đần thối vì ngỡ ngàng của mấy tên đi cùng mà không nhịn được cười .

Ra về thằng em cứ trêu chọc : “ Hôm nay anh Misha keo kiệt nhất nên tốn rất ít tiền !!! “

Về ngủ thì sớm quá nên lại chạy đi kiếm ăn đêm và uống bia tiếp .

Sáng nay phải dậy sớm chạy công chuyện . Bị Cảnh sát giao thông chặn lại vì tội lái xe mà không cài dây an toàn . Sợ nó phát hiện thêm tội không có giấy ủy quyền vì đi xe mượn của thằng em nên tớ vội vàng dúi cho nó khỏang 3 $ . Thấy mình quá sốt sắng nên nó lại nghi ngờ : “ Này , có uống rượu không đó ? “ Tất nhiên từ chối ! Tuy đã nhét tiền vào túi rồi nhưng nó vẫn căn vặn : “ Đêm qua làm gì ? Nhìn mặt mũi bơ phờ lắm ! “ Chả nhẻ lại khai là đi xem vũ khỏa thân ? Chợt thấy thương thằng cẩnh sát đứng đường phơi mặt dưới nắng mà cả ngày chỉ ăn được vài đồng bạc . Chả bù cho chị em , ngồi nệm da, phòng lạnh ,cọ cọ mấy phút là được bao nhiêu là tiền ! Làm đàn bà sướng thật , kiếp sau nếu đầu thai làm chị em thì thế nào tớ cũng đi làm nghề strip-tease !!!