Không, thực ra vẫn còn đang là thứ Sáu ngày 13. Nhưng ngày mai vừa là Valentine's day , vừa là weekend nên sẽ phải nghỉ học. Vậy nên sáng hôm nay phải dậy sớm hơn thường lệ để kịp mua hoa mang đến lớp.
Mới 7 giờ sáng thôi, trời còn mờ mịt sương mù và lạnh cắt da cắt thịt mà mấy ông bán hoa ở downtown Boston đã đứng co ro đợi khách rồi. Hoa đắt vãi , bó hoa ngày thường chỉ khoảng 10$ thì hôm nay 25$ mà không có bông rose nào cả đấy. Những bó có rose nhìn đường được phải từ 50$ trở lên . Nhưng tớ chọn loại re rẻ này thôi vì mang tặng cô giáo mà có bông hồng lỡ cô nghỉ mình có "tà ý " gì thì hỏng! Các em gái trong lớp cũng đều có quà , tất nhiên chỉ có ý nghĩa tượng trưng. Hôm trước tớ đã đi rạc cẳng,bơ phờ cả người lùng hàng clearance tại mấy cái malls rồi. Vớ được nhiều thứ hay lắm ví dụ bộ kem dưỡng da của Lancome trước đây trên 30$ thì giờ chỉ còn 7,99$. Vậy nên thiệt hại cho vụ " gái phí " nhân Valentine's day này cũng nhẹ, đâu khoảng chỉ 150$ gì đấy mà thôi. Nếu tính cả lớp trên 10 dân " kẹp tóc " thì quá rẻ!
Khi cô giáo bước vào lớp, thấy trên bảng viết chi chít mấy thứ tiếng Anh,Nga,Tàu,Nhật : " Dear Elena, We love you!!!" liền hỏi: " Misha,sao không có tiếng Việt ở đây?". Bèn trả lời: " Tao quên tiếng Việt câu ấy viết làm sao rồi ! " . Thực ra trong ngữ cảnh cụ thể như vậy, biết viết gì bằng tiếng Việt được nhỉ ??? Tấm card trong bó hoa tớ đề bằng tiếng Nga: " Lenochka, chúc mừng sớm nhân ngày Valentine. Hãy yêu và được yêu nhé! " ( Lenochka là cách gọi Elena một cách âu yếm). Cô đọc và đỏ mặt cám ơn. Các em gái cũng xao xác cám ơn nhưng chả ai hôn tớ cả. Đúng là gái Á đông " bất lịch sự " thật ! Gái châu Âu mà như vầy thì nó đè mình ra mà hôn chun chút rồi! Của đáng tội là sau đó tụi nó chuyền cho tớ một mẩu giấy mà tớ để ở avarta đầu entry. Hỏi ai viết thì chả đứa nào chịu nhận cả . Rồi chị em tới tấp cho tớ chocolate làm tớ phải thoái thác : " Ăn vầy không healthy chút nào cả,high cholesterol mất!" ( Chả là dân Mỹ rất quan tâm đến sức khỏe,suốt ngày sợ bệnh này!).
Hôm nay chuyện trò ,chát chít với thằng em và mấy người bạn. Thằng em tạt gáo nước lạnh vào mặt : " Anh bỏ thói sĩ diện dỏm đó đi! Dân Mỹ thực dụng,chỉ tặng quà cho người mình yêu thôi! " Một cô bạn sống ở Mỹ lâu năm cũng có ý kiến tương tự như vậy , bảo làm thế thì thiên hạ có thể coi mình là weird,stalk ,sexual harrashment ... Có cô ở Việt nam cùng đồng thanh với cô ở Mỹ gọi mình là : " Dại gái " ! Khổ thân mình thế cơ chứ , người ta " trong sáng " ngời ngời " như vầy, không một chút vụ lợi, tà ý ...thế mà vẫn không tránh được miệng lưỡi thị phi của người đời !
Thế nên mới giải thích cho cô bạn Mỹ là tớ không hề " dại gái " ! Chẳng qua đó là phép lịch sự tối thiểu mà người Nga và nền văn hóa Nga đã dạy cho tớ ! Cho đến bây giờ tớ vẫn chưa bỏ được thói quen mở cửa cho gái, nhường ghế cho gái, cởi áo khoác hoặc giúp gái mặc áo khoác vào , tiếp đồ ăn cho gái, lên cầu thang bộ thì đi trước ( để không nhìn vào thân thể gái nhất là khi gái mặc váy ), xuống cầu thang cũng đi trước ( để lỡ gái vấp chân té thì còn kịp đỡ ) ... Ở Nga đến những dịp lễ, nhất là 8/3 , nếu đang kiệt quệ tài chính thì phải tránh xa những nơi gái tập trung vì theo nguyên tắc nếu đến đó thì bất cứ gái nào anh gặp cũng đều phải có quà dù chỉ là một bông hoa ( kiểu như lì xì trẻ con ngày Tết ở VN ) . Mà hoa nhất là rose ở Nga dịp đó thì đắt cực kỳ,5-10$/bông hồng là chuyện bình thường. Chả bù cho ở VN mình,có cô bạn kể cô ấy vào thang máy lỡ kẹt gót giày cao gót vào sàn , mấy thằng con trai đứng cạnh không giúp thì thôi lại còn cười hô hố trêu chọc,bình phẩm... Ở Nga như thế thì tớ chẳng những kéo dùm giày ra mà còn có thể ...vuốt ve chân cho cô ấy bớt đau nữa ấy chứ ! Nhưng cô bạn Mỹ vẫn khăng khăng là tớ " dại gái " vì bao người VN học ở Nga về có như tớ đâu? Tớ phải mất bao nhiêu nước bọt để giải thích với cô ấy rằng phần lớn dân VN qua Nga học chỉ quanh quẩn ở Ký túc xá rồi đến lớp, ít tiếp xúc trực tiếp với dân bản xứ .Thế nên dù ở Nga bao lâu thì " Ngệ an Xô viết vẫn là Ngệ an " mà thôi - thậm chí nói tiếng Nga còn bập bẹ! Còn tớ thì từ năm thứ 2 đại học đã bị các em mắt xanh mũi lõ chăn dắt rồi nên mới " mất gốc " như vậy . Mà chả riêng gì dân Nga mà dân châu Âu nói chung đều rất lịch sự trong khoản giao tiếp với chị em . Ở Mỹ mỗi lần đi subway , nếu toa tàu hơi đông thì dù có ghế trống tớ cũng không dám ngồi . Vì nếu ở Nga dù bạn đang ngồi, nếu thấy phụ nữ hay người già tới thì bạn có thể đứng lên nhường chổ - và đó là chuyện bình thường . Ở Mỹ nếu bạn nhường thì có thể họ cũng không ngồi mà còn nhìn bạn với vẻ nghi hoặc. Còn nếu mình ngồi mà người ta ( phụ nữ, người già ) đứng thì mình cũng thấy bứt rứt và xấu hổ . Hoặc phải cầm 1 tờ báo to tướng giả vờ đọc để che mặt lại !
Nói chung là ...khổ ! Khổ vì sự lai tạp của mình! Một cô bạn khác ở Mỹ cũng từng nhắc nhở : " Dù anh thế nào đi chăng nữa thì anh cũng mãi chỉ là người Việt nam thôi! " . Ừ, khổ thật! Sao không làm nổi một người Việt chân chính, bình dị ...đi ? Để khỏi tốn tiền tặng hoa " người dưng" , để có thể ngồi ung dung khi người đàn bà đứng cạnh , để có thể dửng dưng khi người con gái bị nạn ... Khổ, khổ thật ấy ! Mất gốc mất rồi !!!
P.S. Bên tớ vẫn đang là " Thứ sáu đen" ! Và tớ đang ngồi nghe bài này : Click here để nhớ đến gái của tớ! Đề nghị bà con không được ném đá !
Without you !
Or your face as you were leaving
But I guess thats just the way
The story goes
You always smile but in your eyes
Your sorrow shows
Yes it shows
No I can't forget tomorrow
When I think of all my sorrow
When I had you there
But then I let you go
And now its only fair
That I should let you know
What you should know
I can't live
If living is without you
I can't live
I can't give anymore
I can't live
If living is without you
I can't give
I can't give anymore
Well I cant forget this evening
Or your face as you were leaving
But I guess thats just the way
The story goes
You always smile but in your eyes
Your sorrow shows
Yes it shows
I can't live
If living is without you
I can't live
I can't give any more
I can't live
If living is without you
I can't give
I can't give anymore
Toàn dại gái ở đâu ấy... :))
Trả lờiXóa:D Hóa ra anh bị Nga hóa sâu sắc nhỉ?
Trả lờiXóaChúc mừng một ngày lễ. Ở Nga ngày này không được quan tâm bằng 23-2 và 8-3 nên em cũng ko có thói quen được chúc mừng hay chúc mừng người khác, hay tặng quà ngày này. Nhưng ngày nào cũng là ngày Valentine thì hơi quá :P
Hehe, đại ca có dòng máu Việt Nam,dáng dấp Nam Việt, nhưng có văn hóa Nga Xô, hiện nay đang sống tại Mỹ. Toàn cầu hóa trong người đại ca đụng nhau "chôm chốp" rồi. Đại ca cứ theo phương châm "When in Rome do as the Romans do" là được rồi.
Trả lờiXóaGái cuả anh nghe xong bài này xúc động phải biết.
Trả lờiXóaTrên đời này galang nhất vẫn là anh Misha nhể? hà hà...credit của anh trong mắt mấy cô bạn và cô giao trong lớp giờ tăng gấp mấy lần rui nhá hihihi
Trả lờiXóaxuống cầu thang cũng đi trước ( để lỡ gái vấp chân té thì còn kịp đỡ ) ...
Trả lờiXóatoàn nghe St nhắc tới gái.Mà gái LX thì đep mà. Còn lỡ găp BÀ Liên Xô thì sao ? Hahah. BÀ Liên Xô thường có thân hình gấp 10 lần thân người minhon của Vn đàn ông. Làm sao mà đỡ khi xuống cầu thang nhỉ.
xuống cầu thang cũng đi trước ( để lỡ gái vấp chân té thì còn kịp đỡ ) ...
Trả lờiXóatoàn nghe St nhắc tới gái.Mà gái LX thì đep mà. Còn lỡ găp BÀ Liên Xô thì sao ? Hahah. BÀ Liên Xô thường có thân hình gấp 10 lần thân người minhon của Vn đàn ông. Làm sao mà đỡ khi xuống cầu thang nhỉ.
mà túm lai, dai gái là có trong máu St rồi. có vn nga day dỗ hay không, thì vẫn thuôc dang dai gái. Mà dai gái thì có gì là xấu đâu mà phải viết một bài để thanh minh. những người Dai gái là thuôc thanh phần van minh, uu tú của Xh loài người đấy !. mấy người dai gái muôn năm!
Túm lại là phụ nữ đều thích đàn ông galant với mình, và bảo họ dại gái nếu tử tế với bồ thằng bạn.
Trả lờiXóa:))
Túm lại là phụ nữ đều thích đàn ông galant với mình, và bảo họ dại gái nếu tử tế với bồ thằng bạn.
Trả lờiXóa:))
bác, nếu bác không sợ bị bắt bài thì khi nào bác viết 1 entrai về method tán gái đi. Cái đó em thấy thiết thực đó.
Trả lờiXóaHi' hi', de nghi bac Gau ve VN mo lop dao tao dan ong VN nha. Nga hoa 1 ty cung ko sao ca, mien la chi em suong. :P
Trả lờiXóaCHÁU THẤY chẳng có gì là dại gái cả... đó chỉ là tấm lòng thành của mỗi người mà thôi!
Trả lờiXóa